Những điều mọi cặp vợ chồng phải làm sau đám cưới
Tôi lấy chồng đã được 8 năm, có hai con trai và một cuộc sống vật chất cũng tương đối đầy đủ. Tôi chỉ là một nhân viên văn phòng lương ba cọc ba đồng nhưng chồng tôi làm kinh doanh nhà hàng và khá thành đạt nên chủ yếu kinh tế trong gia đình là do anh xoay sở.
Nhìn vào gia đình tôi nhiều người không khỏi ngưỡng mộ vì không chỉ có kinh tế khá, vợ chồng tôi còn luôn yêu thương nhau. Mọi người thường nói gia đình tôi đúng là gia đình kiểu mẫu.
Đúng là tôi cũng cảm thấy may mắn vì có một người chồng như anh. Không chỉ kiếm tiền tốt, chồng tôi còn là một người chồng, người cha rất trách nhiệm với gia đình, con cái. Ngay từ thuở vợ chồng còn cơ hàn, khó khăn, anh đã không để cho tôi phải vất vả, ngay kể cả với chuyện nội trợ.
Từ khi chúng tôi còn ở nhà thuê, anh đã cho thuê người giúp việc nhà theo giờ mặc cho mẹ đẻ, mẹ chồng và cả tôi ngỏ ý phản đối. Anh bảo vợ anh không phải là ô sin. Và khi chúng tôi khá giả lên, anh cưng chiều và trang bị cho tôi không khác một... nữ hoàng.
Tôi có nên hy sinh để gia đình toàn vẹn? (Ảnh minh họa)
Khi anh mua ô tô thì ngay sau đó anh cũng sắm cho tôi một chiếc ô tô đỏ để đưa đón con đi học cho khỏi bị mưa nắng. Anh cũng không để tôi phải động chân tay vào bất kỳ việc nhà nào vì đã có một người giúp việc tận tụy.
Cứ mỗi chuyến du lịch hay đi làm ăn ở nước ngoài lúc nào anh cũng nhớ mua quà cho tôi. Vì thế nên phần lớn đồ đắt tiền của tôi đều là do chồng mua tặng.
Chồng làm ăn giỏi là vậy nhưng anh luôn lắng nghe mọi ý kiến của vợ từ việc lớn đến việc nhỏ. Nhiều người còn bảo anh sợ vợ. Và không ít người cũng tò mò hỏi tôi vì sao khiến chồng nể một phép vậy. Tuy nhiên, sự thực tôi chẳng có chiêu trò gì, tôi đơn giản nghĩ mình được cưng chiều vậy là bởi may mắn mà thôi.
Nhưng đúng là hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, khoảng nửa năm gần đây, việc làm ăn của chồng tôi trở nên kém. Và cũng từ đó, anh thay đổi hoàn toàn thái độ với vợ. Mặc dù mọi sinh hoạt trong gia đình vẫn duy trì như cũ nhưng chồng tôi không còn hồ hởi, chăm sóc vợ nữa.
Anh trở nên lầm lì, khó hiểu và đặc biệt là rất mê tín. Anh thường xuyên đi lễ và tìm đến các thầy bói để xem vận may rủi. Không biết anh xem ở đâu và thầy bói phán gì nhưng phải đến vài tháng nay anh tuyệt nhiên kiêng kỵ việc gần gũi vợ. Nghĩ anh mệt mỏi tôi cũng tìm cách bồi bổ cho chồng và chiều chuộng anh nhưng tất cả đều không có ý nghĩa. Anh không bao giờ ngỏ ý thèm muốn vợ nữa. Thậm chí, có lần tôi cố tình lăn xả vào chồng thì anh lạnh lùng đẩy tôi ra và bảo: ‘Nằm xa ra, động vào cô là đen hết cả đời’.
Và qua câu chuyện trong các cuộc nhậu của anh với bạn tôi được biết có thầy bói phán rằng số tôi cao số, hại chồng nên khiến cho việc làm ăn của anh càng ngày càng đi xuống. Anh bảo anh không đời nào bỏ vợ con nhưng để hạn chế đen đủi, anh kiêng tuyệt đối chuyện gối chăn với vợ.
Tôi còn chưa hết buồn vì câu chuyện này thì mới đây, tôi còn như chết lặng khi một buổi tối có một phụ nữ gọi điện cho tôi, tự xưng là vợ bé của anh. Người phụ nữ này bảo rằng cô ta năm nay 27 tuổi, cô đã sinh cho chồng tôi một đứa con gái và giờ cô ta muốn được mượn hộ khẩu nhà tôi để làm khai sinh cho con bé. Hôm đó, tôi đã cho rằng người phụ nữ kia bịa đặt và tôi đã quát cho cô ấy một trận.
Nhưng đêm ấy, khi đưa chuyện ra nói với chồng, sau một hồi vòng vo anh đã thú nhận rằng đúng là anh đã có con với người phụ nữ đó. Anh bảo cô gái đó là gái quá lứa nhỡ thì ở quê, được anh thuê nhà cho sống và sinh con cho anh, anh không yêu thương gì cô gái đó mà chẳng qua chỉ muốn cô ấy sinh cho một cô con gái để anh được đổi vận làm anh. Theo lời anh, sở dĩ anh làm điều này là vì một thầy bói khuyên anh rằng vì vợ chồng anh không hợp nhau, và chỉ sinh con trai nên anh mới gặp thất bát trong làm ăn. Anh cần phải có một đứa con gái với người khác thì anh mới thoát đen đủi.
Anh không cầu xin tôi tha thứ mà bảo rằng anh làm tất cả điều này là vì gia đình chứ không phải để phản bội vợ con, vậy nên tôi phải chấp nhận chuyện đó. Còn nếu tôi làm to chuyện hay không chấp nhận được thì vợ chồng buộc phải chia tay. Trước khi kết thúc câu chuyện đêm đó anh còn kết luận anh phải cứu cuộc đời anh trước, bỏ vợ này có thể lấy vợ khác nhưng cuộc đời mình thì không ai sống thay được.
Nghe anh nói mà tôi như không tin vào tai mình. Chồng tôi đã mê muội vào bói toán quá rồi, tôi phải làm sao đây? Nếu chấp nhận sống tiếp nghĩa là tôi hiển nhiên phải chấp nhận nuôi con riêng cho chồng và chu cấp cho cô vợ bé của chồng. Tôi có nên hy sinh để gia đình toàn vẹn?